Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Nhẫn nhịn

Tiểu thuyết gốc · 1199 chữ

Tuy đã lao tới chỗ Lăng Tiên Nhi nằm bất tỉnh, mặt hắn đã áp sát lấy khuôn mặt trắng trẻo của nàng. Hương thơm phát ra từ này khiến hắn càng thêm sự kích thích. Thế nhưng hắn trên thân Chí Tôn, không thể làm chuyện bại hoại này, chính là không xứng với hai chữ Chí Tôn.

Bặm chặt đôi môi, Hạo đứng dậy xoay người bỏ đi ra bên ngoài. Hắn quyết định ở ngoài cảnh gác. Xém tí nữa hắn trở thành một kẻ bại hoại đáng khinh nhất trần thế rồi.

Lăng Tiên Nhi bên trong đã tỉnh dậy từ sớm. Nàng nhìn bóng hình nam nhân đang gắng sức chống chọi vọng dục vọng của mình. Thử hỏi trên thế gian này có mấy người làm được như thế nhỉ?

“Nhớ không lầm, đây là Lãnh Hạo đại thiếu gia của Lãnh gia. Nổi tiếng trời sinh Chí Tôn, thiên phú hơn người, có thuật vượt cấp khiếu chiến khó ai bì kịp. Thế nhưng sao ta cảm nhận khí tức này chỉ ở cảnh giới Luyện Huyết tam tinh. Nhưng so với lần thăm dò trước, hắn đã là Kim Văn cửu tinh. Thật kỳ lạ!!” Lăng Tiên Nhi cặp mắt tò mò hướng tới nam nhân kiên định ấy. Dù rằng thực lực có chút kém cổ, nhưng sự kiên định ấy thật khiến nàng có chút rung động và hảo cảm. Dù không đến mức gọi là yêu.

Lăng Tiên Nhi cũng không bận tâm nhiều đến đời tư của Hạo nữa. Nàng nhìn vào phía lòng ngực. Dính phải ấn kí của Tinh Nguyên Long Vương. Nàng thực lực đã hoàn toàn bị phong ấn. Xem ra chỉ có thể dựa vào cái Luyện Huyết tam tinh kia để có thể sống sót trở về tông môn thôi.

Muốn phá ấn kí này cần đến thực lực của Phá Trận cường giả. Hiện tại tông môn, ngoài nàng ra thì chỉ có tông chủ tiền nhiệm, tức lão sư nàng là cường giả Phá Trận đang trấn thủ.

Nhờ lần này, nàng mới thật sự ớn lạnh trước chiến lực của Tinh Nguyên Long Vương. Cho dù nàng và bốn cường giả Phá Trận đứng đầu Phá Trận Bảng Kim Vũ Đại Lục này hợp lực, chưa chắc đã làm nó phải thở dốc.

Lăng Tiên Nhi đứng dậy bước ra bên ngoài, nhìn thấy Hạo đang trong quá trình tu luyện. Thiên địa linh khí đang bị hấp thụ rất nhanh. Quả nhiên không hổ trời sinh Chí Tôn, tốc độ tu luyện thật kinh người. Cho dù là nàng năm xưa cũng không có tốc độ tu luyện như vậy.

Ầm!

Hạo đột phá thêm một tinh nữa. Hắn hiện tại đã đột phá Luyện Huyết tứ tinh. Tốc độ tu luyện này khá nhanh, chỉ cần vài năm nữa, hắn sẽ trở lại thời điểm đỉnh phong ngày đó. Cái thời huy hoàng ấy, rất sớm thôi, hắn sẽ trở lại. Tuyệt thế thiên tài đảo lộn La Vân thành năm đó sẽ trở lại.

“Công tử!!”

Nghe giọng một âm thanh trong trẻo, ấm áp phát ra. Theo phản xạ, Hạo hướng mắt vào chỗ phát ra âm thanh. Lăng Tiên Nhi đã tỉnh lại rồi, nhưng sao nàng lại đi ra lung tung ngoài này cơ chứ. Tu vi nàng ta hiện tại phong ấn, nàng giờ chẳng khác gì nữ nhân mềm yếu. Nếu có con hung thú nào đi ngang qua đây thì phải tính sao chứ.

“Xin hỏi công tử, đây là đâu vậy?” Lăng Tiên Nhi giả vờ làm bộ mặt ngơ ngác hướng tới Hạo, giọng nói run run khiến ai nghe thấy cũng sẽ tin lời ngay lập tức.

Cái gì? Mất trí nhớ sao? Chẳng lẽ bị đập đầu ở đâu? Không, lúc kiểm tra cơ thể, hắn đâu có thể phát hiện chấn thương nào quá nặng ở đầu. Chẳng lẽ ấn kí của Tinh Nguyên Long Vương không chỉ phong ấn tu vi, mà còn phong ấn luôn ký ức nàng ta sao?

Không, chuyện này chưa từng được đề cập bao giờ cả. Lăng Tiên Nhi biết bản thân hiện tại suy yếu đến mức độ nào. Nàng ta mới quyết định giả vờ diễn một màn kịch để dựa dẫm vào hắn.

“Aaaa chẳng vui gì cả, nhìn cái bản mặt của ngươi. Ta cũng đoán được ngươi nhận ra ta đang diễn kịch rồi.” Lăng Tiên Nhi chán nản nói chen vào suy nghĩ của Hạo.

Quả nhiên!

Tuy vậy điều này khiến hắn thật bất ngờ. Một các chủ cao cao tại thượng như Lăng Tiên Nhi, vậy mà cũng có tính cách trẻ con như vậy sao? Thật khiến người khác ngạc nhiên.

“Lăng các chủ, cô đã bị phong ấn tu vi. Tôi nghĩ cô nên ở trong đó nghỉ dưỡng đi. Sao lại ra đây làm gì chứ?” Hạo nhìn nàng ta một cái rồi hỏi.

“Bên trong chán lắm, người ta là muốn đi hóng gió. Ngươi không cho ta đi sao?” Lăng Tiên Nhi khoanh tay, cười hiền dịu nói.

Hóng gió? Ở nơi như hung thú sơn mạch này ư? Thật điên rồ đấy!

Quả nhiên cường giả có khác ha, toàn nghĩ đến mấy thứ điên điên Khùng khùng. Cho dù mất hết tu vi hay bị phong ấn, uy thế vô song không sợ trời đất của họ vẫn luôn giữ nguyên như vậy.

“Thế sao ngươi lại ở một nơi như thế này vậy, Lãnh Hạo?”

Nghe thấy cái tên Lãnh Hạo ấy, chỉ trong tích tắc hắn phóng tới với tốc độ siêu thanh, ngọn tay cái đã chĩa trước cổ họng của Lăng Tiên Nhi. Chỉ còn cách một chút nữa thôi, Lăng Tiên Nhi sẽ chết trong tay một cái Luyện Huyết tam tinh.

“Đừng bao giờ nhắc cái tên Lãnh Hạo ra trước mặt ta. Nếu còn nhắc đến nó, ta chắc chắn sẽ tiễn ngươi một đoạn xuống âm phủ.”

Quan sát cách hành động này, Lăng Tiên Nhi nhận ra giữa tên này với Lãnh gia đã xảy ra chuyện gì đó.

“Ta hiểu rồi. Ta sẽ không nhắc tới Lãnh gia hay cái tên Lãnh Hạo đó thêm lần nào nữa. Thề với trời chứng giám, nếu làm trái tuyệt đối bị thiên lôi đánh chết.” Lăng Tiên Nhi thề với trời cao để làm tên này bình tĩnh trước đã.

Hạo thu tay lại, xoay người về phía sau, từng bước đi về phía trước. Bất chợt hắn dừng lại rồi nói:

“Xin lỗi, lúc nãy ta có chút xúc động.”

“Không sao, ta không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu.” Lăng Tiên Nhi lắc đầu đáp lại.

“Vào sơn động đi, ta đi bắt cá về, sau đó hai ta cùng ăn.” Hạo nói tiếp.

Nghe theo lời của Hạo, Lăng Tiên Nhi bước vào bên trong sơn động. Còn hắn khuôn mặt trở nên ủ rũ đôi chút, chỉ còn lại một tiếng thở dài chán nản.

Nhịn dục đã khổ! Bây giờ kiềm chế cảm xúc còn khổ hơn.

Bạn đang đọc Con Đường Vô Địch sáng tác bởi HungThuThaiCo

Truyện Con Đường Vô Địch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HungThuThaiCo
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.