Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHÚNG TA LẠI KHÔNG ĐIÊN

Phiên bản Dịch · 1467 chữ

CHƯƠNG 1031: CHÚNG TA LẠI KHÔNG ĐIÊN

4 giờ chiều.

Phòng Giải phẫu của Văn phòng Pháp y Tân Thành.

Không khí lạnh lẽo, mùi thuốc tẩy uế, thoang thoảng mùi máu, mùi xác chết thối rữa ... Vẻ mặt của Tiêu Ngự rất bình tĩnh.

Biểu cảm của Vương Thừa và Chu Ngọc Long không được ưa nhìn cho lắm.

Trông họ có vẻ hơi lo lắng và sắc mặt hơi tái đi.

Đối với những người bình thường, hiếm khi đến những nơi như nhà xác, nhà tang lễ, lò hỏa táng.

Đến phòng phẫu thuật còn không muốn đến chứ đừng nói đến phòng giải phẫu. .

Cảnh sát cũng là người.

Nơi này chắc chắn sẽ không đến.

Không bị bệnh!

“Đến rồi?”

Trong phòng khám nghiệm tử thi, hiếm khi Hà Lệ không khám nghiệm tử thi mà đang xem báo cáo khám nghiệm tử thi.

Khi nhìn thấy đám người Tiêu Ngự bước vào, trên mặt cô ấy hiện lên một nụ cười.

Có thể là do vấn đề của môi trường, xung quanh vẫn còn những xác chết trên bàn mổ xẻ. Nụ cười trên gương mặt của Hà Lệ luôn mang đến cảm giác run rẩy.

Ví dụ, khi Tiêu Ngự nhìn thấy Hà Lệ lần đầu tiên, anh đã đánh giá một cách chân thành. Hà Lệ, một quý bà trung niên, là một người phụ nữ có thể khiến bất cứ ai cũng phải rùng mình.

Rất đáng sợ!

"Chà, chúng tôi lại tới"

Tiêu Ngự cười gằn,

"Đến xem thi thể."

“Một xác chết vứt ở chợ đêm?”

Hà Lệ đứng dậy cười, đến bên bàn khám nghiệm tử thi, chỉ vào cái xác trên đó,

"Tôi biết cậu sẽ là người điều tra loại vụ án này."

“Làm thế nào mà chị nghĩ vậy?”

Tiêu Ngự đến bên bàn mổ, liếc nhìn cái xác.

Đối với Vương Thừa và Chu Ngọc Long, họ không dám tùy ý như thế.

Tất cả ánh mắt đều rơi vào trên bàn mổ xẻ, nhìn chằm chằm thi thể phía trên.

Họ gần như đi tiểu ra quần!

Xác chết gì mà đáng sợ như vậy?

Không phải cái xác đáng sợ mà là cái xác bị khám nghiệm tử thi đáng sợ.

Kiểu ... bi thảm!

Hộp sọ của xác chết đã được mở bằng các dụng cụ mổ sọ,lồng ngực của tử thi, cũng được phanh ra bằng dụng cụ mở rương.

Kinh hoàng nhất là trên cổ tử thi có một vết sơn đen.

Nội tạng được đặt trên kim loại cạnh bàn mổ xẻ

Khi người bình thường nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tâm lý không tốt, rất có thể mắc tiểu.

Giải phẫu tử thi đến trình độ này sao?

Thật không may, cả Vương Thừa và Chu Ngọc Long đều không biết rằng.

Tiêu Ngự từng chứng kiến ​​một cảnh tượng 'thảm thương' hơn trong phòng khám nghiệm tử thi này.

Khi đó, anh đã suýt bị chị gái pháp y dọa cho đi tiểu.

Lúc đó Vương Đông đi theo Tiêu Ngự liền nôn ngay tại chỗ!

"Xác chết nói."

Hà Lệ thu hồi nụ cười của cô và chỉ vào cái xác,

“Nhìn cái xác đi"

"Nói nhận định của cậu"

Tiêu Ngự gật đầu, nhìn những mảnh thi thể được Hà Lệ 'khâu' lại với nhau,

"Màu sắc của tử thi không đúng, trước khi chết đã bị rút máu.

Lưỡi dao có thể cuộn lại, cho thấy vũ khí giết người phân xác có nhiều hơn một cái rìu.

nạn nhân không có biểu hiện cứng cơ do đau đớn, còn lại có thể nhìn thấy khóe miệng cúi xuống và cơ tai ngửa ra sau, đó là biểu hiện của sự tức giận. Khi bị giết, cô ấy vẫn còn trong trạng thái tức giận. Cuối cùng, phần sau đầu của cô ấy bị móp "

“Lợi hại”

Hà Lệ nhướng mày,

"Thật đáng tiếc cậu không đến chỗ chúng ta làm việc!"

Bọn họ đều là chó thật, đều muốn dùng anh làm người công cụ ... Tiêu Ngự khóe miệng giật giật.

"Đây không phải thừa nước đục thả câu sao."

Hà Lệ cho biết

"Đúng là cô ấy đã bị trúng vũ khí cùn trước và rơi vào trạng thái sắp chết. Kẻ sát nhân đã rút ra 50% lượng máu trong khi các cơ quan của cô ấy vẫn đang hoạt động. Có hai nguyên nhân dẫn đến cái chết là mất máu quá nhiều và một cú đánh thẳng vào sau đầu. Dù bằng cách nào cũng là... tàn nhẫn!”

Thực sự rất tàn nhẫn .......

Tiêu Ngự cau mày.

Đây là “giết người như giết gà”, không coi người là người.

Nếu không có một phẩm chất tâm lý rất cao thì hoàn toàn không thể làm được.

"Khi đó không phát hiện sao?"

Tiêu Ngự nhìn Hà Lệ và đặt câu hỏi.

"Khi kết quả khám nghiệm tử thi được đưa ra, các điều tra viên đã hoàn thành cuộc điều tra."

Hà Lệ nhún vai, "Nghi phạm cũng đã thừa nhận tội ác, Không ai quan tâm đến báo cáo khám nghiệm tử thi của tôi. "

Đây là một sự thiếu sót lớn, và đơn vị xử lý vụ việc ban đầu chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm.

Vì vậy, vụ án được chuyển cho Đội điều tra hình sự, là vậy sao......

Tiêu Ngự bĩu môi.

Cho đến thời điểm này.

Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao hệ thống lại đưa ra giới hạn thời gian thực hiện nhiệm vụ là 45 ngày.

Kẻ sát nhân có khả năng chống trả mạnh mẽ, có tâm lý vững vàng, bình tĩnh để dựng hiện trường giả.

Qua tất cả những điều trên, có thể xác định rằng “kẻ sát nhân” này sẽ không phải là một người bình thường.

"Chẳng qua, tôi cũng phát hiện ra chỗ khó hiểu......"

Vẻ mặt của Hà Lệ trở nên kỳ lạ,

"Qua khám nghiệm, tôi thấy rằng nạn nhân đã trải qua quan hệ tình dục trước khi bị sát hại …”

Tiêu Ngự híp mắt,

"Tiếp tục..."

"Điều kỳ lạ là tôi không phát hiện bất kỳ dấu vết nào của một người đàn ông trên cơ thể nạn nhân."

Hà Lệ có chút không hiểu nổi, vẻ mặt của cô càng thêm kỳ lạ.

Phải biết rằng giữa nam và nữ khi quan hệ tình dục thì chắc chắn sẽ có sự va chạm thân thể.

Cũng sẽ có ít nhiều dấu vết để lại.

Chẳng hạn như da dầu, chẳng hạn như mồ hôi, chẳng hạn như chất cặn bã nhất định. Nhưng là một bác sĩ pháp y hàng đầu, Hà Lệ không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.

Bạn có thể tin được không?

Đột nhiên.

Hai người dường như đã nghĩ ra điều gì đó và nhìn nhau.

Có một lần, Tiêu Ngự và Hà Lệ cùng nhau giải quyết một vụ án.

Nghi phạm là một phụ nữ thích tra tấn phụ nữ khác bằng một số đồ chơi tình dục.

Giả mạo dấu vết lạm dụng trên cơ thể nạn nhân.

Sử dụng điều này để đánh lừa cảnh sát và giả vờ là một vụ tấn công do đàn ông gây ra. “Có thể không?”

Hà Lệ hỏi.

"Không có khả năng lắm."

Nghĩ xong, Tiêu Ngự lắc đầu,

"Đầu tiên phụ nữ phi tang thi thể còn khó hơn. Tôi đã khảo sát hiện trường, hung thủ cố ý ngụy tạo hiện trường án mạng ở đó, nhưng thật ra chỉ có vậy."

Nơi vứt xác đầu tiên với thể lực của phụ nữ dù có thể chặt xác, nhưng mang xác đi...

Xét về hình thể, cân nặng của nạn nhân ít nhất là 55 cân.

Đến nam giới còn khó mang vác chứ đừng nói đến phụ nữ.

“Trừ khi, có nhiều hơn một hung thủ?”

Hà Lệ đoán .

“Ừm.”

Tiêu Ngự gật đầu,

“Nhưng tình huống này rất hiếm khi xảy ra”

"Uk”

Hà Lệ nhìn thi thể trên bàn khám nghiệm,

"Không phải loại người nào cũng dám làm loại chuyện này, bọn họ có phần bị bệnh ... Tâm lý có vấn đề. Hai người có bệnh tâm lý khó có thể hòa hợp với nhau."

"Đúng vậy."

Tiêu Ngự dời mắt khỏi cái xác và mỉm cười với Hà Lệ

"Đi thôi, đã đến lúc tôi phải đến trại tạm giam để thẩm vấn nghi phạm."

“Khi nào rảnh thì đến chơi nhé.”

Hà Lệ mỉm cười vẫy tay anh.

Bao gồm cả Tiêu Ngự, ba người sư phụ và đệ tử cùng nhau trợn trắng mắt.

Chúng tôi đâu bị bệnh mà đến đây chơi,

Điên à!

Bạn đang đọc Coi Mắt Nhầm Bàn, Tôi Bị Đối Tượng Xem Mắt Bắt Cóc (Bản dịch) của Đại Tràng Bao Tiểu Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.