Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Ngọc cổ

Phiên bản Dịch · 1578 chữ

Ánh sáng mặt trời đã lên, hào quang rực rỡ.

Sương núi không quá dày, bị ánh mặt trời như thanh kiếm sắc bén dễ dàng xuyên thủng.

Hơn một trăm thiếu niên mười lăm tuổi, lúc này tụ tập trước Gia Chủ Các.

Gia Chủ Các ở ngay chính giữa sơn trại, cao tới năm tầng, góc mái cong vút, trọng binh trấn giữ. Trước lầu các là khoảng sân rộng, bên trong lầu các thờ phụng bài vị tổ tiên Cổ Nguyệt. Mỗi đời tộc trưởng cũng sinh sống hằng ngày ở bên trong này, mỗi khi có điển lễ trọng đại, hoặc đột nhiên phát sinh đại sự, cũng ở tại chỗ này triệu tập các gia lão thương thảo nghị luận. Đây là trung khu quyền lực của cả sơn trại.

"Tốt, đều đã đến đúng giờ. Hôm nay là Khai Khiếu Đại Điển, là bước ngoặc trọng đại trong cuộc đời của các người. Không cần nói nhiều, đi theo ta." Phụ trách chuyến này, là học đường gia lão. Ông ta râu tóc bạc trắng, tinh thần quắc thước dẫn các thiếu niên tiến nhập Gia Chủ Các.

Chỉ có điều cũng không có lên lầu, mà là đi qua một lớp cửa trong đại sảnh, đi xuống bên dưới.

Men theo thang đá, liền tiến vào một hang động dưới đất.

Các thiếu niên đều ngạc nhiên kêu lên thành tiếng. Hang đá đẹp đẽ lộng lẫy, thạch nhũ tản ra bảy màu ánh sáng rực rỡ đỏ xanh lục lam tím, hào quang này chiếu rọi trên mặt các thiếu niên, như cầu vồng rực rỡ.

Phương Nguyên trộn lẫn ở trong đám người ở giữa, lẳng lặng nhìn tất cả, trong lòng thầm nghĩ: "Mấy trăm năm trước, bộ tộc Cổ Nguyệt từ Trung Thổ di chuyển đến Nam Cương dựng trại ở Thanh Mao Sơn này. Chính là vì nhìn trúng cái linh tuyền trong hang động này.. Linh tuyền này sản xuất lượng lớn nguyên thạch, có thể nói là căn cơ của Cổ Nguyệt sơn trại."

Khé nhìn một lúc, hắn cùng Phương chính nhân dịp mọi người không chí ý một đường sâu vào trong núi .

Nới đây cây cối rậm rạp, trong không khí tràn ngập mùi cây rừng . Gió nhẹ lay đem những hạt mua còn sót lại đêm qua rơi xuống .

Đi một lúc Chỉ thấy dưới trời xanh mây trắng, quần sơn xanh mát kéo dài liên miên. Gần bên cạnh lại là một khu rừng trúc.

Đây là Mâu trúc đặc hữa của Thanh Mao Sơn, mỗi cây thẳng thắp thành đường, hơn nữa phần mũi cực kỳ sắc nhọn, như là một mũi thương.

Rừng cây cách đó không xa, đã có những lá mới xanh biếc. Chồi non mọc ra, từng lá xanh non. Thỉnh thoảng có con chim tước màu sắc mĩ lệ đáp xuống.

Gió xuân kéo đến, mang theo hơi thở tươi mát bao quanh núi xanh nước biếc, gột rửa nhân gian.

Hoa tửu hành giả cũng là Cổ sư ngũ chuyển, là hái hoa đạo tặc tàn ác lâu năm, tiếng tăm lừng lẫy trong ma đạo đương thời. Mấy trăm năm trước, ông ta lẻn đến Thanh Mao Sơn, mưu đồ gây án ở Cổ Nguyệt sơn trại, kết quả bị tộc trường đời thứ tư biết được. Sau một hồi chiến đấu dữ dội kinh thiên động địa, Tộc trưởng đời thứ tư bị Hoa tửu hành giả đánh quỳ xuống đất . Kết quả tộc trưởng đột nhiên đánh lén hoa tử trọng thương chật vật chạy trốn .

Sợ lại phải bị cổ tiên ngũ chuyển báo thù tộc trưởng đời thứ tư dựa vào sức mạnh tổ tiên đời lập tộc hiến tế một phần ba tộc nhân cùng nô bộc đánh gần chết hoa tửu .

Hoa tử như nến tàn trước gió dùng chút hơi tàn bố trí truyền thừa . Kiếp trước do thông tin sai lệch khiến hắn chật vật một phen nhưng bây giờ hắn đã khác .

Phương nguyên chạy chân phát ra những tiếng.

Lộp cộp

Một mảng lớn màu trắng rực rỡ, đóa hoa màu vàng dưới chân hắn nương theo tiếng gió, ào ào bay ra các cánh hoa.

Một bầy dế Long Hoàn giống như một áng thơ lưu động, đúng lúc di chuyển về phía trước mặt, Phương Nguyên xông thẳng mà qua, tức thì một tiếng xôn xao, ráng đỏ* trước mắt tách ra, tan thành một mảng chấm sáng màu đỏ.

(*Ráng tương tự trong ráng chiều, vệt nắng trên bầu trời thành nhiều màu rực rỡ)

Một dòng sơn khê lẳng lặng trôi, đá cuội rải rác, nước chảy róc rách, soi bóng trăng xuân trên bầu trời đêm. Bì bõm vài tiếng, bị hai thân ảnh lội qua tan vỡ thành hàng vạn hàng ngàn gợn sóng màu bạc.

Đáng tiếc khe suối gió trăng, đạp vỡ rồi một mảnh quỳnh dao.*

(*Câu này là câu thơ trong bài "Tây giang nguyệt kỳ" - Tô Thức. Dịch không ra thơ được, thông cảm đi.)

Phương Chính và Phương Nguyên một đường đi thẳng như đã có định trước , truyền thừa này hắn chỉ mới mở ra thông báo với song thân phụ mẫu một năm trước để chuyển bị bố cục nơi đây.

Từ hướng dòng suối phía trước, hắn mơ hồ nghe được âm thanh thác nước, lại vòng qua một mảnh rừng cây thưa thớt.

Trước mắt Phương Chính chợt sáng lên, lúc này mới dừng bước lại.

" là ở chỗ này." Y là lần đầu tiên đến nơi đây, tui biết về truyền thừa này cùng việc ca ca và phụ mẫu đang làm cũng đã từng phụ dụng qua chỗ tối nơi đây là một con bọ rùa rất đáng yêu

Nó chỉ lớn cỡ móng tay cái. Toàn thân nó đều có màu trắng ngà, nhìn từ phía sau, nó giống như một hình tròn.

Đầu của nó chỉ chiếm bộ phận rất nhỏ của hình tròn, còn lại đều là cái bụng béo mập cùng với cái vỏ sáng bóng

Sáu chân của nó rất nhỏ, cũng có màu trắng ngà, giấu ở dưới bụng. Tên là " bạch thị cổ "

Bạch Thỉ cổ và Hắc Thỉ cổ nổi danh như nhau, đều là cổ trùng quý hiếm trong nhóm nhất chuyển, giá thị trường của chúng nó còn cao hơn Tửu Trùng.

Nhưng mà, mặc dù chúng có tác dụng giống nhau, ngoại hình tương tự, tuy nhicon đường thăng cấp sau này lại khác nhau.

Hắc Thỉ cổ hợp luyện với Thanh Ti cổ thành Hắc Tông cổ nhị chuyển, thăng cấp lần nữa thì là Cương Tông cổ tam chuyển.

Mà Bạch Thỉ cổ, con đường thăng cấp tốt nhất là hợp luyện với Ngọc Bì cổ, luyện thành Bạch Ngọc cổ nhị chuyển, thăng cấp lần nữa là Thiên Bồng cổ tam chuyển.

Cương Tông cổ có thể làm cho bộ lông của cổ sư cứng như cương châm, vừa tấn công vừa phòng thủ. Thiên Bồng cổ làm cho da cả người cổ sư cứng như bạch ngọc, đồng thời hạn chế hiệu quả các loại công kích như nguyệt nhận.

"Bạch Thỉ cổ có thể tăng cường sức lực, Hoa Tửu hành giả lại sắp đặt tảng đá lớn chặn đường, xem ra là để cho ta luyện hoá Bạch Thỉ cổ xong, sau này có đủ sức mạnh thì đẩy tảng đá ra, tiếp tục đi về phía trước. Đây cũng chính là khảo nghiệm thứ nhất." Năm trước phương nguyên cùng phụ mẫu thay phiên dùng bạch thị cổ đã thành công đẩy được của đá .

Hiện hắn đã thu hoạch được một con tửu trùng nhị chuyển vì thu nhận sớm nên đã không rơi bậc , bạch thị cổ nhất chuyển , ngọc bì cổ đã hợp luyện thành . Bạch ngọc cổ nhị chuyển .

Nhìn vào không khiếu hắn hiện sóng ngướng dập dờn xuân thu thiền chiếm chệ trên cùng đang liên tục hồi phục . Ngũ chuyển làm giả cổ ẩn mình bên trong màn nước , nhị chuyển bạch ngọc cổ bay lượn khắp nơi cùng tửu trủng nhị chuyển cùng hai cây hoa đâu sất được phương nguyên dùng thủ đoạn thổ đạo đặc thù giúp sinh trưởng bán rễ không khiếu cũng giúp không khiếu vững chắc hơn bên trong chứ hai con cổ được phong ấn

Nhìn quanh bốn phía, phát hiện đây là một bãi sông cạn.

Đá cuội lớn lớn nhỏ nhỏ đầy mặt đất, nước sông chỉ cao hơn đá cuội khoảng một ngón tay. Cũng có từng cục đá lớn màu xám trắng, rải rác ở chỗ này.

Phía sau núi Thanh Mao Sơn, là một dòng thác lớn.

Dòng thác chảy, rơi xuống ngàn trượng, đánh xuống thành một hồ sâu. Bên cạnh hồ nước, chính là Bạch gia sơn trại, thế lực hùng mạnh, cùng Cổ Nguyệt sơn trại cũng mạnh không kém.

Thác nước cũng phân nhánh, hiển nhiên trước mặt Phương Nguyên chính là một trong những phân nhánh.

Chỗ bãi sông này lúc bình thường rất khô ráo. Thế nhưng gần đây dưới một trận mưa lớn liên tục ba ngày ba đêm, dẫn tới ở đây tích tụ một dòng nước róc rách.

Rẽ nước ra bên trong có một cái lối đi hẹp.

Hết.

Bạn đang đọc Cổ nhân xuân của Trường không dạ minh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phucdangiang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ma_ton_trung_sinh
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.