Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1725 chữ

Lục Thiên không có bất ngờ lắm, nhẹ nhàng tránh thoát qua một bên, đồng thời trả lại một cước.

Vương Thánh thấy Lục Thiên hời hợt như vậy thì rất khinh thường nhưng sau đó sắc mặt liền biến, bởi vì cú đá kia nhìn như không có lực gì nhưng lại gây ra kình phong, vội vàng không kịp đề phòng hắn đành giơ lên hai tay chắn trước ngực.

Tại tiếp xúc trong nháy mắt lực lượng mạnh mẽ làm hai tay Vương Thánh mất cảm giác, trước ngực nhận phải trọng kích cực mạnh cả người theo đó như dìu đứt dây bay ngược lại vào trong phòng, nặng nề ngã xuống đất.

Trong phòng, những học viên khác vốn còn đang xem trò hay lập tức chấn kinh, khiếp sợ nhìn Lục Thiên, cả bọn thậm chí mất một lúc mới phản ứng lại.

Vương Thánh bị đá cũng không nhẹ, giãy dụa nửa ngày được đồng bạn giúp đỡ mới từ mặt đất đứng lên, lồng ngực mang đến đau đớn khiến hắn sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn hướng Lục Thiên tràn đầy sợ hãi.

"Bây giờ có thể cho ta biết là chuyện gì sao?"

Lục Thiên đảo mắt một lượt từng người, rốt cuộc nhìn sang Vương Thánh nhàn nhạt nói.

Thấy đồng bạn đều nhìn về phía mình, Vương Thánh bất đắc dĩ tiến tới nói.

"Ta là Vương Thánh, là lão đại của nơi này. Vừa rồi đa tạ ngươi thủ hạ lưu tình."

Vương Thánh cũng không ngốc, nếu vừa rồi Lục Thiên nghiêm túc sợ là cái mạng của hắn cũng không còn.

"Theo nguyên tắc ngươi đánh bại ta, sau này sẽ là lão đại của gian ký túc số bảy."

Những học viên còn lại đều gật đầu chịu phục lập tức đứng ra xếp thành hai hàng đồng loạt kêu lên.

"Lão đại."

"Ta cũng không muốn làm lão đại cái gì. Các ngươi tùy tiện chơi. Đừng kéo theo ta vào."

Lục Thiên lắc đầu không hứng thú liền đi vào bên trong tìm cho mình một cái giường hợp ý.

"Đây là quy củ, nắm tay ai mạnh, người đó chính là lão đại..."

Vương thánh còn muốn nói gì thì một thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến đánh gãy: 

"Nơi này là ký túc xá số bảy sao?"

Mọi người đồng thời nhìn ra, ánh mắt nhất thời sáng rực.

Chỉ thấy một bé gái có khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng rất dễ thương đứng ở cửa.

Mặc dù quần áo nàng phi thường đơn giản, nhưng nhìn qua lại hết sức sạch sẽ.

Tay nàng cũng đang cầm một bộ giáo phục mới tinh.

Đệ tử bên trong phòng đều là nam hài tử, đột nhiên thấy được một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy xuất hiện, cả đám đều lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.

Nhưng nghĩ đến tất cả đều là học viên sơ cấp liền bình thường trở lại.

"Thật sự là lạ, năm ngoái một học viên theo suất đều không có, nhưng năm nay lại tới hai người."

Vương Thánh hơi kinh ngạc thấp giọng lẩm bẩm rồi nhìn sang Lục Thiên cổ động nói.

"Lão đại, lên, cấp cho nàng một cái hạ mã uy."

Lục Thiên liếc hắn một mắt liền không còn để ý tới.

Cô bé đứng ở cửa nháy nháy đôi mắt to, nhìn bên trong không ai để ý tới mình, lại ngẩng đầu nhìn xem biển hiệu túc xá số bảy trên cửa, trên mặt toát ra nụ cười nhè nhẹ: 

"Các ngươi tốt, ta gọi là Tiểu Vũ, Vũ trong nhảy múa."

Thấy Lục Thiên không ý định làm nàng, Vương Thánh đành tự mình đứng ra giới thiệu bản thân cùng quy tắc ký túc.

"Chỉ cần đánh thắng ngươi ta liền trở thành lão đại nơi này sao?"

Vương Thánh gật đầu, sau đó không tránh khỏi giao thủ với nhau, dĩ nhiên Vương Thánh bại, trước ngực lần nữa nhận phải một đá làm hắn đau đến nhe răng trợn mắt, tâm lý xém chút bị đá ra bóng ma.

"Học viên năm nay tại sao lại giỏi như vậy.?"

Hắn lần này xem như rõ ràng, niên đệ niên muội học theo suất năm nay đi ra toàn là quái vật, mới chỉ sáu tuổi thôi đã vậy còn quá lợi hại.

"Ngươi không sao chứ? Còn muốn tiếp tục giao thủ nữa sao?."

Đánh bại Vương Thánh xong, Tiểu Vũ hỏi thăm một chút.

"Không đánh, không đánh."

Vương Thánh liên tục lắc đầu, nghĩ mà sợ.

"Vậy về sau ta chính là thất xá lão đại sao?"

Vương Thánh nghe vậy thoáng do dự nhìn Lục Thiên một chút, xác định hắn không quan tâm liền xem Tiểu Vũ nói.

"Dựa theo quy củ... là như vậy."

Lần này Tiểu Vũ rất cao hứng.

"Được, thế thì sau này ta sẽ là lão đại của các ngươi. Làm học viên ở nơi này tựa hồ cũng rất tốt "

Những người còn lại ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, không biết như thế nào đành dựa theo Vương Thánh nhận Tiểu Vũ làm lão đại.

Vương Thánh tận tình chức trách một lần vì bọn họ giới thiệu tình huống nơi này cũng như công việc của học viên theo suất phải làm.

Đồng thời, Vương Thánh mang các học viên khác tới giới thiệu một chút, trong học viên cũ bọn họ mạnh nhất chính là hắn, Hồn lực đã tới cấp 9, Vũ hồn là Chiến Hổ, chỉ cần tăng thêm một cấp là có thể tại tốt nghiệp tham gia liệp sát Hồn thú, từ đó thu hoạch Hồn hoàn đề thăng xưng hào.

Lúc này Tiểu Vũ mới phát hiện còn một người chưa được giới thiệu đến là Lục Thiên, nhìn trên người hắn quần áo mộc mạc, trong tay là một bộ đồng phục, Tiểu Vũ liền biết hắn cùng mình đều là người mới.

"Ngươi tên là gì? Cũng giống ta mới tới nơi này sao?"

Tiểu Vũ nháy nháy mắt to hiếu kỳ hỏi.

Vương Thánh cùng những người khác cũng tò mò nhìn sang, bởi vì từ đầu vẫn chưa giới thiệu qua.

Lục Thiên gật đầu.

"Ta tên Lục Thiên, Thiên trong Thiên hạ."

Vương Thánh cùng đồng bọn nghe vậy lập tức ánh mắt khác thường nhìn hắn.

"Không hổ là lão đại. Tên rất đặc biệt, đều muốn Lục cả thiên hạ."

Vương Thánh nói thầm.

"Có gì kỳ lạ sao?"

Tiểu Vũ nhìn mọi người biểu tình hơi nghi hoặc hỏi.

"Không có gì. Đừng để ý tới bọn hắn."

Lục Thiên lắc đầu, cầm theo túi đồng phục đi tới chiếc giường trong cùng gần cửa sổ, nhìn thấy chỗ này rất tốt liền chọn nơi này làm của mình.

Tiểu Vũ không biết vì lý do gì tại nhìn thấy Lục Thiên liền đặc biệt chú ý đến hắn.

Lục Thiên chọn xong giường, Tiểu Vũ thấy vậy cũng đi theo chọn cái kế bên.

Lúc này, một vị trung niên từ bên ngoài đi đến:

"Hai người học theo suất mới tới đâu? Đứng ra một chút."

Lục Thiên cùng Tiểu Vũ đồng thời từ trên giường của mình đi ra.

Vị này tướng mạo bình thường tuổi tác tầm ba mươi tuổi, tóc màu đạm lục, nhìn Lục Thiên hai người nói.

"Ta tên là Mặc Ngân, các ngươi có thể gọi ta là Mặc lão sư."

"Hai người các ngươi là học viên một niên cấp, sau này các ngươi phụ trách quét dọn hoa viên phía nam sân trường. Mỗi ngày mười đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải quét dọn. Nhất là tạp vật nhất định phải thanh lý sạch sẽ. Nếu làm việc chểnh mảng, học viện có quyền đuổi học các ngươi. Nghe rõ rồi chứ?"

Lục Thiên gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

"Ngày mai là lễ khai giảng. Ngày kia bắt đầu chính thức đi học, một niên cấp đi học ở ban một của tầng một giáo học lâu, ngày kia các ngươi chuẩn bị đi học là được. Từ ngày kia bắt đầu, các ngươi bắt đầu công việc bình thường. Ta sẽ không ngừng kiểm tra. Được rồi, các ngươi đi nghỉ ngơi trước đi. Chăn màn mỗi cá nhân tự chuẩn bị, nhà trường sẽ không cấp cho các ngươi. Có gì không hiểu các ngươi có thể hỏi Vương Thánh."

Mặc Ngân dặn dò Vương Thánh một chút mới rời đi.

"Chăn màn? Đây tựa hồ là một vấn đề." 

Tiểu Vũ có chút khó khăn nhìn quanh mọi người, ngoại trừ mình cùng Lục Thiên mới đến không có, những người khác đều có chẩn bị cho mình.

Giang số bảy đều là những đứa nhỏ xuất thân bần cùng, cũng hiểu chuyện hơn nhiều so với quý tộc cùng tuổi, mấy hài tử cơ trí lập tức có người nói: 

"Lão đại, ngươi trước dùng chăn màn của ta đi, ta mang chăn chia đôi là được."

Tên còn lại nói: 

"Lão đại, ngươi dùng chăn của ta đi. Ta lấy đệm thay thế cũng miễn cưỡng có thể dùng."

Tiểu Vũ nhíu mày nói: 

"Đừng có gọi ta là lão đại lão đại mãi thế, gọi là Tiểu Vũ tỷ là được."

"Vâng, Tiểu Vũ tỷ."

Nhìn chăn trong tay bọn họ, tuy không nói bẩn cỡ nào, nhưng phần lớn đều có chỗ rách nhỏ, Tiểu Vũ hơi thất vọng.

Thấy Tiểu Vũ xoắn xuýt như vậy Lục Thiên hơi buồn cười nói.

"Nếu không đợi ăn cơm xong chúng ta đi mua một cái mới."

Tiểu Vũ bừng tỉnh nhưng lập tức ảm đạm, ánh mắt tội nghiệp nhìn hắn.

"Nhưng...ta không có tiền."

ách.

Lục Thiên lúc này mới nhớ tới Tiểu Vũ trong người không có một đồng. Nhìn trong tay mình không nhìu đồng tệ, Lục Thiên sờ mũi hơi lúng túng nói.

"Ta còn có một ít, nếu đủ mua hai cái coi như tặng cho ngươi."

"Thật sao, cảm ơn ngươi."

Tiểu Vũ nghe vậy liền cao hứng, chớp chớp mắt to nhìn Lục Thiên.

Bạn đang đọc Chơi Thú Từ Đấu La Bắt Đầu sáng tác bởi daichiboss

Truyện Chơi Thú Từ Đấu La Bắt Đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daichiboss
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.