Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được, ta thừa nhận ta chua!

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Bộp bộp bộp.

Trong viện phát ra tiếng lửa trại, Trần Trường An đang nghiêm túc nướng Long Hỏa Kê Vương.

Trong ngọn lửa, Long Hỏa Kê Vương kia nướng đến chảy dầu, toàn thân vàng óng.

Mùi hương bốn phía, tràn ngập trong viện, khiến ba yêu và Linh Bảo Nhi thèm đến chảy nước miếng.

Sau khi giết Lý Phi Hồng, Trần Trường An bắt đầu nướng thịt.

Hắn đương nhiên không định vì mấy ngàn điểm giá trị lĩnh vực mà giết ba yêu đã thần phục này.

Như vậy quá không có lời, nhiều nhất cũng chỉ là nghĩ chút mà thôi.

“Sư phụ đại nhân, gà nướng này thơm quá.”

Linh Bảo Nhi không nghĩ tới trù nghệ của Trần Trường An lại cao như vậy, làm gà nướng quả thực khiến người ta chảy nước miếng.

Xà Tử Nghịch tán dương: “Công tử độc nhất vô nhị, tuy ta từng ăn Long Hỏa Kê Vương, nhưng cũng chưa bao giờ được ngửi mùi hương mê người như vậy.”

Vỗ mông ngựa này, Trần Trường An hơi mỉm cười.

Chuyện này là cần thiết.

Kỹ thuật nướng thịt của hắn đến giờ tạm thời còn chưa ai bì được.

Đặc biệt là ba năm ở Trường Sinh giáo, tuy hắn là một người phàm không thể tu luyện, nhưng cũng là tay cầm que cởi lửa, cũng là người giữ chức vị quan trọng.

Thậm chí Trần Trường An còn không ít lần phỏng đoán, chẳng lẽ lão già thu hắn làm đồ đệ là do nhìn trúng trù nghệ của hắn sao.

“Đã sắp một tháng rồi, sư phụ còn chưa quay về, mà hiện giờ cấm chế trong miếu cũng đã không còn, nhất định xảy ra chuyện rồi.”

Nghĩ đến sư phụ hắn, trong lòng Trần Trường An có chút trầm trọng.

Làm một người bình thường, hắn có thể sống ba năm ở đại lục Cửu Châu, còn may là có sư phụ của hắn.

Cho nên đối với sư phụ của mình, Trần Trường An cảm kích từ tận sâu trong đáy lòng.

Trước đó, Trần Trường An chỉ có thể thành thật ngây ngốc trong miếu tiên nhân, mặc cho số phận.

Nhưng hiện tại không giống.

Hắn có hệ thống lĩnh vực vô địch, lại thu phục được ba đại Yêu Vương.

Có thể để bọn họ đi tìm sư phụ, đồng thời hỏi thăm một chút tình hình hiện tại của Trường Sinh giáo thế nào rồi?

Trong lúc tự hỏi, Long Hỏa Kê Vương cũng nướng chín rồi.

Dập lửa, Trần Trường An mỉm cười, “Đều tới nếm thử, xem hương vị Long Hỏa Kê Vương này ta nướng thế nào?”

“Được!”

“Cảm tạ công tử.”

Không trong chốc lát, Long Hỏa Kê Vương này đã bị mấy người ăn sạch.

Linh Bảo Nhi liếm đầu ngón tay: “Sư phụ đại nhân, người làm gà nướng ăn thật ngon.”

Xà Tử Nghịch, Thác Bạt Dã và Hồng Y cũng đều tán đồng lời Linh Bảo Nhi nói.

Đây vẫn là lần đầu bọn họ được ăn mỹ vị gà nướng ngon như thế.

Chỉ tiếc phân lượng quá ít, bọn họ cũng chưa ăn no.

“Sư phụ đại nhân, ngày mai ta lại tới Kê Bái Sơn bắt mười con Long Hỏa Kê Vương về.”

“Bảo Nhi, trước khi tu vi ngươi đột phá Nguyên Anh, không được xuống núi, để Thác Bạt Dã đi bắt trở về đi.”

Trần Trường An nói.

“Tuân mệnh.” Thác Bạt Dã đáp lại.

Linh Bảo Nhi gật đầu: “Dạ dạ.”

Dù sao nàng ấy vừa xuống núi đã gặp nguy hiểm, suýt chút nữa mất mạng, nếu không phải kịp thời trốn về Phi Tiên Sơn, chỉ sợ nàng ấy cũng sẽ không còn được gặp lại sư phụ đại nhân.

Tu vi của mình quả nhiên vẫn còn quá yếu.

Sau đó, Linh Bảo Nhi liền đi tu luyện.

“Xà Tử Nghịch, Thác Bạt Dã, Hồng Y, các ngươi có ai quen thuộc với Vân Châu?” Trần Trường An hỏi.

Xà Tử Nghịch cung kính nói: “Công tử, ta đến từ Hoàng Kim mãng tộc ở Vân Châu, rất quen thuộc với Vân Châu bên kia.”

“Hoàng Kim mãng tộc.”

Trần Trường An kinh ngạc.

Hắn ở Trường Sinh giáo từng nghe nói tới Hoàng Kim mãng tộc, chính là Yêu tộc đứng đầu ở Vân Châu, không nghĩ tới Xà Tử Nghịch này đến từ Hoàng Kim mãng tộc.”

“Không nghĩ tới sau lưng ngươi còn một thế lực như vậy.”

Xà Tử Nghịch xấu hổ cười: “Công tử, nhưng mà hiện tại ta đã không còn chút quan hệ gì với Hoàng Kim mãng tộc.”

“Hả?” Trần Trường An có chút tò mò.

Hồng Y bên cạnh cười giải thích: “Công tử, Xà Tử Nghịch đã từng là một trong số những người cạnh tranh vị trí Thánh Tử của Hoàng Kim mãng tộc, nhưng đáng tiếc bị thua, bị Thánh Tử của Hoàng Kim mãng tộc đối phó, mới chạy trốn tới Thập Vạn Đại Sơn.”

“Thì ra là thế.”

Xà Tử Nghịch hỏi: “Không biết công tử có gì phân phó?”

“Ta vốn muốn ngươi đi Vân Châu tìm hiểu một chút tin tức của Trường Sinh giáo, đồng thời tìm một người, nhưng nếu hiện giờ quan hệ của ngươi và Hoàng Kim mãng tộc không tốt, vậy quên đi, để Thác Bạt Dã đi thôi.”

“Công tử, vẫn là để ta đi thôi, với tư chất hiện tại của ta, trở lại trong tộc Hoàng Kim mãng tộc, cũng có tư cách tranh giành vị trí Thánh Tử một lần nữa, dù là Thành Tử hiện giờ của Hoàng Kim mãng tộc, cũng không dám làm gì ta!”

“Mà Trường Sinh giáo chính là giáo phải hàng đầu ở Vân Châu, lại gần như bị diệt giáo chỉ trong một đêm, chỉ sợ có đại sự phát sinh, Thác Bạt Dã với Vân Châu bên kia trời xa đất lạ, không thể kịp thời hoàn thành nhiệm vụ công tử giao cho.”

Bạn đang đọc Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch (Dịch) của Mục Dương Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 559

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.