Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin Thắng Trận

Tiểu thuyết gốc · 2265 chữ

Tín sứ truyền tin của nước Lương bắt đầu chạy như bay từ đại doanh tiền phương đi khắp các vùng của cả nước. Những con chiến mã của họ lúc này cũng như đang hiểu được sứ mệnh của mình mà phi cũng nhanh hơn nhiều. Từng người, từng người bắt đầu chia ra chạy về các hướng khác nhau.

Đi đến bất cứ đâu chỉ cần nhìn thấy có người họ đều hô to.

- Tin chiến thắng, tin chiến thắng. Quân ta đã công hạ được thành Thịnh Kinh rồi.

Mỗi một dịch trạm dọc đường khi nghe thấy tin cũng lập tức cho người chia sẻ tin vui này ra những vùng mình quản lý. Người dân cũng tự mình truyền tin cho nhau vì thế mà dọc đường theo các tín sứ di chuyển. Người dân nước Lương bắt đầu đổ ra đường ăn mừng. Ai ai cũng vui mừng vì ngày thống nhất đã đến.

Bốn ngày sau khi mà tin tức từ đại doanh tiền phương về đến Thiên Mộ. Lạc Thiên tộc trưởng lúc này dù đang nằm trên giường bệnh nhưng khi nhận được tin thì cũng bật dậy khỏi giường, tay chống cây gậy gỗ run run mà đi lên Thiên Mộ.

- Liệt tổ liệt tông trên trời phù hộ. Kẻ thù của tộc ta đã bị diệt rồi. Mối hận mấy trăm năm cuối cùng tộc ta cũng đã trả được.

- Tiên hoàng, ngài nhìn xem. Ngày ngài mong đợi đã đến rồi.

Lạc Thiên tộc trưởng và Lương An là những người đã đặt mối liên kết của người Lạc với nước Lương. Hiện tại hai bên cùng nhau đã đi được đến cái đích cuối cùng. Nay mai con cháu của họ sẽ được sống trong cảnh hoà bình thịnh trị. Công lao của Lạc Thiên tộc trưởng không thể gọi là nhỏ được.

Dân chúng người Lạc cũng lũ lượt kéo về Thiên Mộ, trước là để lễ bái tổ tiên, sau là để tạ ơn Lương An. Cùng với đó là lễ hội ngay lập tức được họ tổ chức để ăn mừng ngày kẻ thù của họ tức nước Thịnh bị tiêu diệt. Đây là lễ hội lớn nhất trong lịch sử của người Lạc. Tất cả bọn họ đang cực kỳ vui mừng.

Sau Thiên Mộ rồi đến Giang Hải, Thiên Đông Thành, rồi khu vực Bình Giang. Lật lượt từng nơi dân chúng nước Lương tổ chức ăn mừng tin chiến thắng. Gần như tất cả hàng quán đều giảm giá tối đa có thể, không khí vui vẻ tràn ngập toàn bộ lãnh thổ nước Lương. Nói lan tận đến những nơi hẻo lánh nhất như căn cứ Liên Cực Cảng.

Sáng ngày thứ 8 sau khi tin tức được truyền đi, trước mặt tín sứ đưa tin chính là cổng phía đông thành Lương Kinh. Người này chính là người được giao nhiệm vụ đưa tin chiến thắng vào trong thành. Sau đó đích thân Thượng Thư Binh Bộ là Lưu Phúc sẽ nhận tin tại Binh Bộ rồi mang vào trong cung. Lưu Phúc đã luôn túc trực chờ tin từ lúc còn chưa bắt đầu khai chiến

Những binh sỹ canh gác trên cổng thành là những người đầu tiên biết được tin mừng này.

- Tin thắng trận, tin thắng trận.

- Thắng rồi, thắng rồi.

Binh sỹ canh gác của Đô Thành Phủ nước Lương hò reo ăn mừng trên tường thành. Họ thậm chí còn bỏ cả vũ khí trong tay quay ra ôm nhau. Có người còn bật khóc.

Dọc theo con đường từ cổng phía đông đến Binh Bộ. Dân chúng nghe tin cùng ùa ra ngoài, tất cả cửa nhà đều được mở ra. Từ trẻ con cho đến người già, ai cũng muốn tận mắt chứng kiến khoảng khắc tín sứ mang theo tin tức đi vào trụ sở Binh Bộ. Đoàn người kéo theo tín sứ dài đến không nhìn thấy cuối.

- Bẩm Thượng Thư đại nhân. Đây là tin thắng trận được gửi về từ đại doanh tiền phương.

- Tốt lắm. Truyền lệnh của ta, thưởng cho tất cả dịch trạm truyền tin trong cả nước.

- Tạ ơn đại nhân.

- Mang ngựa của ta ra đây. Ta sẽ tự mình mang tin này vào trong cung.

Lưu Phúc đã gần 50 tuổi, cơ thể cũng chẳng còn nhanh nhẹn gì ấy thế mà hôm nay cứ như là được tiếp thêm sức mạnh từ đâu đó vậy. Chỉ loáng một cái là Lưu Phúc đã đến trước cổng hoàng cung.

- Mau mau báo tin cho các bộ khác biết. Bệ hạ đã chiếm được thành Thịnh Kinh rồi. Ta phải diện kiến hoàng hậu.

- Đại nhân mau theo chúng tôi.

Lực lượng còn lại của Cấm Vệ Quân nước Lương canh gác hoàng cung ngay lập tức dẫn Lưu Phúc vào Nghị Chính Đường. Nơi đang tập hợp những người quan trọng nhất nước Lương hiện tại.

- Thưa nương nương, các vị đại nhân. Đây là tin tức chiến thắng từ tiền tuyến gửi về.

- Đưa cho ta.

Sau khi đọc cẩn thận những dòng chữ do chính tay Lương Triều Dương viết bên trong thư tín. Nước mắt của Lý Thanh Hoa chảy ra vì hạnh phúc.

- Mời trưởng lão về trong Hoàng Lăng chuẩn bị. Ta sẽ đến bái tế tổ tiên cùng với tiên hoàng để thông báo tin mừng này.

- Nương nương yên tâm, ta sẽ lập tức đi ngay.

Trưởng lão thủ lăng lúc này cực kỳ vui mừng. Thật là không ngờ lúc ông ấy còn sống ở cái tuổi gần 80 này. Ông ấy lại có thể chứng kiến nước Lương làm nên đại nghiệp thống nhất ba nước. Cuộc đời của ông ấy đến khi gặp được các vị tiên tổ trong tộc có thể nói là vô cùng tự hào.

Lý Thanh Hoa ra lệnh cho tất cả văn võ bá quan cùng theo mình đến Hoàng Lăng để bái tế. Ngày quan trọng như hôm nay phải làm sao cho thật trang trọng mới được. Sau đó Lý Thanh Hoa thay lễ phục hoàng hậu ngồi trên long xa đi về phía Hoàng Lăng cùng với văn võ bá quan lúc này đã tập hợp đầy đủ. Người dân rất muốn đi theo nhưng Hoàng Lăng là nơi đặc biệt, dân chúng bình thường không thể đến gần cho nên họ chỉ có thể theo sau cho đến hết cổng phía tây thành Lương Kinh mà không thể tiếp tục đi theo tiếp.

Lễ tế bái được cử hành một cách long trọng. Sau khi thông báo với tổ tiên các đời của hoàng gia nước Lương thì Lý Thanh Hoa cùng với những người tham gia vào Nghị Chính Đường, có thêm cả Lưu Phúc đến trước Thái Bình Lăng.

- Bẩm phụ hoàng, đại nghiệp đã thành rồi. Chỉ tiếc là phụ hoàng không được tận mắt chứng kiến nó.

- Sau này nước ta sẽ giống như người mong đợi thưa bê hạ.

Đội 1 của Lăng Vệ canh giữ Thái Bình Lăng lúc này cũng không thể nào kìm nổi cảm xúc. Tiên hoàng chỉ cần sống được thêm 2 tháng thôi là có thể nhìn thấy công sức 25 năm của mình được hoàn thành. Vậy mà ông trời vẫn cứ không cho toại nguyện. Đây có lẽ là vì người đã đi ngược lại với mong muốn của Diệt Thế Hắc Long cho nên mới thành ra như vậy.

Không khí ăn mừng đã tưng bừng trên toàn bộ lãnh thổ nước Lương, nhưng đại lễ thì chưa chính thức được cử hành do đoàn quân chiến thắng còn chưa quay về từ mặt trận. Diệp Tinh Hà và Lương Minh Nguyệt quay về trước thì đã bị người Lạc giữ lại Thiên Mộ ăn mừng rồi. Bây giờ họ có muốn về thành Lương Kinh cũng không được.

Diệp Tinh Hà có thể là tử thần với quân địch nhưng với người Lạc thì thái hậu mãi mãi là 1 trong 2 đại ân nhân của họ. Còn nhờ có Diệp Tinh Hà mà món thịt cừu khô của họ mới nổi tiếng khắp nước Lương. Hiện tại còn được bán sang cả Hải Quốc và Đông Quốc nữa.

Bữa tiệc của người Lạc cứ thế kéo dài suốt mấy ngày cho đến khi đội quân chiến thắng trở về đến khu vực Lạc Thành. Vì Lạc Hà dẫn quân đi tiếp quản cửa ải phía bắc trước khi đại chiến xảy ra cho nên quân của Lạc Thành Doanh gần như còn nguyên vẹn. Đón phần lớn những người con ra đi rồi trở về. Người Lạc lại càng vui mừng hơn, còn những người thuộc Chân Vũ Quân thì từ trước lúc ra đi họ đã coi như bản thân đã chết cho nên không khí thương tiếc cũng bớt đi một phần.

Đại quân chiến thắng đi qua Lạc Thành rồi về đóng quân tại doanh trại chính của Thần Võ Doanh. Lương Triều Dương quay về triều rồi sẽ chọn một ngày đẹp chính thức làm lễ kỷ niệm cho việc thống nhất đất nước. Quân sỹ cả nước ai cũng có công cho nên tất cả đều được tham gia. Lực lượng thuỷ quân không trực tiếp tham chiến thì cũng là bên đóng góp nhiều nhất cho việc tiếp tế.

Đoàn người của Cấm Vệ Quân hành quân từ đại doanh của Thần Võ Doanh tại núi Tích Sơn về thành Lương Kinh, dọc đường đi dân chúng cả đổ ra chào đón. Nào là hoa tươi, nào là bánh trái, đủ các loại sản vật của người dân được tặng cho những người chiến thắng trở về. Người dân thành Lương Kinh tổ chức đón bệ hạ trở về từ cổng thành phía đông cho đến tận hoàng cung.

Tiếng hoan hô chúc mừng vang vọng cả thành, không khí còn náo nhiệt hơn cả ngày tết. Hơi tiếc là lúc này Lương Mặc vẫn đang ở lại quản lý đất phía bắc cho nên không thể cùng tận hưởng với những người còn lại. Đi đầu đoàn quân là 3 người Lương Triều Dương, Lương Minh Nguyệt và Diệp Tinh Hà. Sức khoẻ của Lương Minh Nguyệt lúc này gần như đã ổn định, còn Diệp Tinh Hà thì đã hoàn toàn bình thường. Chỉ là chiến giáp chưa được sửa chữa cho nên vẫn hiện rõ những vết cháy, chiến bào của Diệp Tinh Hà lúc này đã được vá tạm lại để trông không quá nhếch nhác.

Lý Thanh Hoa dẫn theo văn võ bá quan đã đợi sẵn ở cửa hoàng cung chờ đón gia đình của mình quay trở về.

- Chúc mừng bệ hạ chiến thắng trở về.

- Chúc mừng bệ hạ chiến thắng trở về.

Đến tận lúc này thì Lương Triều Dương mới có thể nở nụ cười của mình. Từ lúc bắt đầu triển khai chiến dịch cho đến hiện tại, Lương Triều Dương chưa từng thể hiện một cảm xúc nào ngay cả lúc Lương Minh Nguyệt được đưa trở về địa doanh trong tình trạng trọng thương, hay lúc nhìn thấy Diệp Tinh Hà trong bộ chiến giáp đã cháy xém. Chỉ khi trở về nhà thì Lương Triều Dương mới có thể thả lỏng bản thân được.

Lương Triều Dương cùng mọi người quay về thì hoàng cung nước Lương mới trở nên có sức sống trở lại chứ trước đó ngoại trừ Nghị Chính Đường thì chẳng thấy có ai xuất hiện cả. Các cung nữ cũng như thái giám ở trong cung đều được lệnh ở nguyên tại chỗ để tránh cho lực lượng phòng về còn rất ít người phải hoạt động nhiều thêm.

Diệp Tinh Hà sau khi trở về thì chuyển hẳn vào trong Hộ Long Sơn Trang để sống, đây là trường hợp đầu tiên mà thái hậu của nước Lương sống bên trong sơn trang. Tất nhiên là Diệp Tinh Hà đã quyết thì không ai dám cản, Diệp Tinh Hà làm thế là vì bây giờ đã chẳng còn động lực nào nữa cho nên chỉ muốn ở gần Lương An một chút. Chờ ngày hai người lại được ở cạnh nhau.

Hoả Hồ cũng vì như vậy mà vào bên trong sơn trang sinh sống. Đến tận lúc này ngoài người bên trong sơn trang vẫn chưa có ai phát hiện ra là nước Lương có thêm một Lĩnh Vực. Ngay cả Lăng Vệ bên ngoài cũng không biết bởi vì từ lúc đến Hoả Hồ hoàn toàn che giấu nội khí của mình. Chỉ những người có khả năng cảm nhận nội khí cỡ như Diệp Tinh Hà hay Mục Vân thì mới có thể đánh giá đúng được thực lực của Hoả Hồ.

Lương Minh Nguyệt tranh thủ thời gian nghỉ ngơi của mình mà đem hoàng cung nước Lương quay trở về những ngày xưa cũ. Nơi mà tất cả cung nữ thái giám đều phải lo sợ trước sự tàn phá theo đúng nghĩa đen của công chúa. Đã vậy lần này trở về Lương Minh Nguyệt lại còn thường xuyên lấy nội khí ra để hù doạ binh sỹ Cấm Vệ Quân nữa. Làm cho mọi người có cảm giác như lúc này Lương Minh Nguyệt mới chỉ có là cô bé mười mấy tuổi như ngày xưa chứ không phải là một đại tướng 22 tuổi như hiện tại.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.