Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba thước lụa trắng

Phiên bản Dịch · 2640 chữ

A HẠNH

Tác giả: Thập Tam Xuân

Chương 246: Ba thước lụa trắng

A Hạnh có thể kết luận, mới vừa rồi là có người cứu mình. Hơn nữa còn là một cao thủ. Nàng vội vã quay đầu lại tìm kiếm khắp nơi, lại không thấy được bất cứ thân ảnh nào, chỉ có cách đó không xa là bóng lão hoa tượng Khắc La Phu chui vào trong bụi hoa.

Xảo Oánh vừa thoát hiểm lập tức tìm kiếm A Hạnh, thấy A Hạnh an toàn đứng có bên kia, lúc này mừng vui vô cùng mà chảy nước mắt, chạy như bay đến chỗ A Hạnh: "A Hạnh, máy mà ngươi không có việc gì! May mắn ngươi tránh ra được!" Vừa nói vừa đỡ nàng ấy đứng lên.

Hai người nhìn thảm trạng trước mắt, người nằm dưới đất đa số đều ngã ngất xỉu, người ở giữa thì kêu cha gọi mẹ, người phía sau khá hơn một chút. A Hạnh liếc mắt trừng Hồ Nhã Tình đang ngã ở phía sau. Hồ Nhã Tình thấy nàng bình yên vô sự, lúc này khuôn mặt tráng bệch, toàn thân lạnh run.

Xảo Oánh đứng bên cạnh nhìn thảm trạng trước mắt, vỗ vỗ ngực nói: "Thật may ngươi tránh ra, nếu như bị đè ở phía dưới... " Lời tiếp theo Xảo Oánh không làm sao nói ra được, cái loại này tình hình nàng không cách nào tưởng tượng, cũng không dám nghĩ đến.

A Hạnh cười lạnh một tiếng, nói tiếp lời Xảo Oánh: "Nếu như ta bị đè ở phía dưới, đứa bé trong bụng chắc chắn không giữ được, sợ rằng ngay cả tính mạng của mình cũng gặp nguy hiểm!"

Nàng nhìn các phi tần đang nằm đất kêu đau, lại thấy Lệ Hiền Phi nằm ngất ở phía dưới cùng, không khỏi than nhẹ một tiếng: "Hay cho một âm mưu tinh vi, đúng là tâm địa độc ác, vì đạt được mục đích, ngay cả tính mạng của mình cũng có thể đem ra đánh cược một trận, thật đúng là khiến ta không bội phục thì không được!"

Xảo Oánh theo ánh mắt của A Hạnh nhìn đến Lệ Hiền phi, lập tức hiểu ý A Hạnh, lúc này che miệng, mở to hai mắt không tin tưởng nói: "Không thể nào, ngươi nói là Lệ Hiền phi, nhưng mà, bây giờ chính cô ta cũng nằm ở phía dưới rồi... "

"Ngươi ngẫm lại xem, nếu như ta thực sự xảy ra chuyện, hoàng thượng nhất định sẽ nổi giận lôi đình, tra rõ việc này! Nếu như đây là một chuyện ngoài ý muốn, tất cả mọi người bị thương, Lệ Hiền phi càng là thương thế nghiêm trọng, về tình về lý cũng không thể trách cứ tất cả mọi người. Chuyện này làm sao cũng không nói được, đến cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì"

Xả Oánh trố mắt rồi nửa ngày, chỉ có nói một câu: "Thật là đáng sợ... "

A Hạnh cũng than nhẹ một tiếng: "Đúng vậy, thật là đáng sợ."

Chỉ chốc lát, thái giám cung nữ cùng với thị vệ đều nghe tin mà đến, nâng các phi tần dậy, đa số đều là vết thương nhẹ, chỉ có Lệ Hiền phi cùng mấy vị phi tần ở phía trước bị thương tương đối nghiêm trọng. Lệ Hiền phi bị gãy một tay.

Không bao lâu Bố Nhĩ Thái cũng vội vã tới rồi, đầu tiên hắn lo lắng tìm kiếm hình bóng A Hạnh, thấy A Hạnh bình yên vô sự, chỉ có thở dài một hơi.

A Hạnh nhào tới ngực Bố Nhĩ Thái khóc ròng nói: "Hoàng thượng, thần thiếp thiếu chút nữa thì không thấy được hoàng thượng. Chỉ là bước xuống bậc thang cũng gặp phải loại chuyện ngoài ý muốn này. Nếu như không phải thần thiếp người mang võ nghệ, thần thiếp hiện tại cũng sẽ giống như Hiền phi nằm ở phía dưới! Chỉ sợ... Chỉ sợ... " Khuôn mặt nàng trắng bệch, nói không ra lời.

Vừa nghĩ tới A Hạnh suýt chút nữa rời xa chính mình, trong lòng Bố Nhĩ Thái rùng mình, thấy bộ dáng sợ hãi của A Hạnh, trong lòng càng là không nỡ, lúc này hét lớn một tiếng: "Trước đem các phi tần bị thương đưa về cũng, trẫm muốn tra rõ việc này." Nói xong lập tức ôm ngang A Hạnh đi về phía Hinh Phương cung.

Lúc đi qua chỗ Hồ Nhã Tình, A Hạnh từ khuỷu tay Bố Nhĩ Thái liếc nhìn nàng ta, nhìn thấy sắc mặt nàng ta trắng bệch lộ vẻ sợ hãi, thì nở một nụ cười lạnh lùng.

Cách đó không xa Khắc La Phu đứng thẳng người lên, nhìn bóng lưng Bố Nhĩ Thái ôm A Hạnh đi xa, nét mặt lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.

Ngày thứ hai, Bố Nhĩ Thái lập tức tra rõ việc này, mũi nhọn nhằm vào mấy vị phi tần phía sau, Hồ Nhã Tình là một trong số những người đó.

Tất cả phi tần, trừ mấy vị bị thương nặng không đến được. Hoàng hậu ngồi bên tay trái Bố Nhĩ Thái, A Hạnh ngồi bên tay phải của hắn. Những phi tần khác lần lượt ngồi xuống hai bên phía dưới.

Mấy vị kia phi tần quỳ gối trên đại điện, khóc kêu oan uổng, dùng tay đùn đẩy lẫn nhau. Trong chốc cũng khó mà tìm ra chân tướng.

Lúc này, A Hạnh ở bên cạnh Bố Nhĩ Thái rảnh rỗi mà nói một câu: "Lúc đó ta nghe thấy giọng nói của Khươg tài tử đầu tiên..."

Khương tài tử nghe vậy toàn thân cứng đờ, còn không tới kịp hô oan, A Hạnh lại nói tiếp: "Khương tài tử, có phải có người đẩy ngã ngươi không?"

Những lời này như là khúc gỗ nổi cứu mạng, Khương tài tử lập tức túm chặt lấy. Nàng suy nghĩ một chút, quay đầu chỉ vào Hồ Nhã Tình, lớn tiếng nói: "Lúc đó, nô tì đứng bên cạnh Hồ tài tử, là nàng đẩy ta!"

Tinh tài tử sầm mặt lại rồi cuống quít dập đầu, kêu khóc nói: "Không phải ta, không phải ta, ta không có đẩy Khương tài tử!"

Khương tài tử do có người chỉ mình con đường sống, tất nhiên đem Hồ Nhã Tình vào chỗ chết: "Nhất định là ngươi, trước kia khi ở Tử Hà cung, ngươi cũng bất kính với Đức phi nương nương, bị Lệ Hiền phi vả miệng năm mươi cái. Nhất định là ngươi ghi hận trong lòng, muốn báo thù các nàng.” Vừa nói vừa dập đầu với hoàng thượng: "Hoàng thượng minh xét, thật sự là Tình tài tử đẩy nô tì!"

Bố Nhĩ Thái nghe được việc Tình tải tử bất kinh đối với Đức phi, khuôn mặt lập tức đen lại, lập tức hỏi việc này. Dung chiêu nghi vì tranh công, vội vàng đem chuyện ngày đó một năm một mười nói ra. Bố Nhĩ Thái thấy Tình tài tử vậy mà cũng dám nhục mạ Bảo Đức phi, sắc mặt càng thêm khó coi, ánh mắt nhìn Hồ Nhã Tình đầy dao nhọn.

Hồ Nhã Tình sợ đến nỗi gần như ngất đi, chỉ không ngừng dập đầu kêu oan, cầu hoàng đế tha mạng! Cái trán vì dập đầu mà chảy máu.

Bố Nhĩ Thái nghĩ đến chuyện trước đây Hồ Nhã Tình báo tin Thẩm Nguyên Phong chết với A Hạnh, như là chắc chắn chuyện lần này chắc chắn do nàng ta dở trò quỷ, lại thấy nàng ta khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem, toàn thân lạnh run, búi tóc tán loạn, máu me đầy mặt, làm cho hắn càng thêm chán ghét, lúc này hạ lệnh, "Tước phong hào Tinh tài tử, ban thưởng ba thước lụa trắng!"

Cả người Hồ Nhã Tinh chấn động, sắc mặt chuyển thành màu xám trắng, trong đôi mắt to tràn đầy tuyệt vọng cùng sợ hãi. A Hạnh lạnh lùng nhìn nàng, thầm nghĩ trong lòng, Nguyên Phong, Hồ Nhã Tình đã chết, còn có Hồ Lăng Hiên, còn có Bố Nhĩ Thái, một ngày nào đó,ta nhất định sẽ làm cho hai kẻ đã hại chàng kia gặp báo ứng!

Bọn thị vệ đi lên đem Hồ Nhã Tình kéo xuống, Hồ Nhã Tình bỗng nhiên tránh thoát , khỏi tay thị vệ, nhào tới dưới chân Bố Nhĩ Thái, nói lớn tiếng: "Hoàng thượng, cái này tất cả đều là Hiền phi nương nương chỉ thị ta làm, Hiền phi nương nương uy hiếp ta, nàng đố kỵ Đức phi nương nương đạt được sủng ái của hoàng thượng, hoàng thượng, nô tì là vạn bất đắc dĩ, hoàng thượng tha mạng a!"

Lời này vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ. Bố Nhĩ Thái "A" một tiếng từ ghế rồng đứng lên, chỉ vào Hồ Nhã Tình lớn tiếng hỏi: "Lời ngươi nói có thật không! "

"Hoàng thượng, tất cả mọi lời nô tì nói đều là sự thật, nô tì chỉ là một tài tử nho nhỏ mà thôi, làm sao có gan lớn như vậy, là Hiền phi nương nương uy hiếp nô tì, nô tì sợ hãi nên mơ hồ mà nhận lời của Hiền phi!"

Gân xanh trên trán Bố Nhĩ Thái nổi lên, phẫn nộ quát một tiếng: "Truyền Lệ Hiền phi!"

A Hạnh ở một bên thấy Bố Nhĩ Thái sắc mặt xanh mét, một cái nhíu mày thoáng qua không thể nhận ra, có trò hay để nhìn rồi! Nàng lại nhìn Hồ Nhã Tình hai chân mềm nhũn quỳ bên dưới. Hồ Nhã Tình bắt gặp ánh mắt của nàng, run như cầy sấy, co lại thành một đoàn.

Vốn tưởng rằng mọi chuyện đều làm vô cùng cẩn thận, vốn nghĩ A Hạnh nhất định không thể chạy thoát. Các nàng lập ra kế hoạch chu đáo như vậy, có thể nói là không chê vào đâu được. Nàng cho rằng có thể báo thù mới hận cũ với A Hanh, nàng cho rằng từ nay về sau có thể thoát khỏi sự uy hiếp của A Hạnh. Hơn nữa Lệ Hiền phi hứa hẹn nhất định sẽ làm cho nàng đạt được sự sủng ái của hoàng thượng, nàng mới chịu đồng ý cùng lệ Hiền phi hợp mưu làm việc này, không nghĩ tới a Hạnh lại còn có thể đào thoát, giống như là có thần minh từ nơi sâu xa bảo hộ nàng vậy, thật là đáng sợ, thật là không thể tin được!

Lúc này sự sợ hãi của Đồ Nhã Tình đối với A Hạnh đã đạt tới cực hạn.

Lệ Hiền phi được các cung tỳ đỡ vào, cánh tay gãy của nàng được cố định vào ván gỗ, sắc mặt tái nhợt, dung nhan tiều tụy, chỉ qua một ngày, mà giống như gầy đi trông thấy, những ngày qua phong vận không còn sót lại chút gì.

Nàng cũng không thèm nhìn A Hạnh, quỳ thỉnh an với Bố Nhĩ Thái, "Thần thiếp khấu kiến hoàng thượng, khấu kiến hoàng hậu."

Lúc này sắc mặt Bố Nhĩ Thái cũng chẳng dễ nhìn, hắn quát lên với Lệ Hiền phi: "Hiền phi, Tình tài tử nói là ngươi giật dây nàng mưu hại Đức phi, có việc này không!"

Lệ Hiền phi nghe xong lời ấy, nước mắt tràn ra như vỡ đê: "Hoàng thượng, thần thiếp cũng là người bị hại, thần thiếp bây giờ biến thành cái dạng này, thử hỏi có ai sẽ ngu xuẩn như thế, mưu hại người khác còn đem cả mình vào luôn! Xin hoàng thượng minh xét!"

Nói xong thì dập đầu với hoàng thượng, thần thái điềm đạm đáng yêu.

Hồ Nhã Tình vừa nghe lời ấy, nóng nảy, chỉ vào Lệ Hiền phi lớn tiếng nói: "Lệ Hiền phi, rõ ràng là ngươi giật dây ta, ngươi nghĩ đem Đức phi loại trừ đi, từ nay về sau sẽ không còn ai cùng ngươi tranh giành tình cảm nữa, là ngươi giật dây ta, cố ý để cho mình bị thương thì sẽ không làm cho hoàng thượng hoài nghi ngươi! Ah... Ta hiểu được rồi, ngay từ lúc bắt đầu ngươi đã muốn để cho ta chịu tội thay ngươi, ta thật ngu xuẩn, lại bị ngươi lừa!"

Chúng phi tần nhìn Tình tài tử một chút, lại nhìn Lệ Hiền phi một chút, không biết ai thật ai giả.

Lệ Hiền phi nhìn về phía Hồ Nhã Tình, lớn tiếng nói rằng: "Tinh tài tử, ta biết ngươi nghĩ thoát tội, muốn bảo toàn tính mạng. Nhưng mà ngươi cũng không thể cắn bậy người, ngươi nói là Bổn cung giật dây ngươi, nhưng có gì làm bằng chứng? Hoàng thượng sao lại dựa vào lời một phía của người đã tin tưởng ngươi! Ngươi mắc phải tội lớn ngập trời như vậy, chẳng những không biết hối cải, còn vu hãmvngười khác, thực sự là quá ghê tởm!"

Vừa nói vừa nhìn về phía Bố Nhĩ Thái, gương mặt oan ức: "Hoàng thượng, thần thiếp theo hoàng thượng lâu như vậy, cho tới bây giờ nữ nhân bên cạnh hoàng thượng thần thiếp cũng đâu có ngăn cản, Hoàng thượng có bao giờ gặp qua thần thiếp làm việc qua ác độc như vậy, thần thiếp thân làm phi tử của Hoàng thượng, tự nhiên biết hoàng thượng không phải của riêng mình, làm sao lại giống như các vị phu nhân khác, nổi máu ghen tuông đố kỵ, còn xin Hoàng thượng minh xét, không nên tin lời vu cáo của Tình tài tử! "

Hồ Nhã Tình thấy sắc mặt hoàng thượng dần dần tin Lệ Hiền phi lập tức nóng nảy, vội vã nhào qua ôm lấy chân hoàng đế, khóc ròng nói: "Hoàng thượng, Lệ Hiền phi giỏi nhất là giả bộ, Hoàng thượng không nên tin nàng, nô tì nói đều là lời nói thật, Hoàng thượng xin tin tưởng nô tì!"

Lúc này hoàng đế đã phiền phức vô cùng, thấy nàng khóc náo không ngớt, đá một cái bay ra ngoài, Hồ Nhã Tình ngã lộn nhào mấy vòng mới dừng lại được.

Lúc này, hoàng hậu đang im lặng bỗng nhiên lên tiếng: "Tình tài tử, ngươi có thể có chứng cứ gì không? "

Hồ nhã Tinh quỳ rạp trên mặt đất liếc mắt nhìn lệ Hiền phi, bất đắc dĩ lắc đầu.

Hoàng hậu quay đầu nói với hoàng thượng: "Hoàng thượng, ta xem việc này chắc là không liên quan đến Lệ Hiền phi, Lệ Hiền phi nói cũng đúng, nào có ai hại người lại còn hại luôn chính mình, lại nói Tình tài tử này vẫn luôn không an phận, lại không lấy ra được bất kỳ chứng cứ, thần thiếp xem, nhất định là nàng ghi hận trong lòng, ở phía sau gây chuyện!"

A Hạnh nghe đến đó, nhẹ nhàng cười cười, Lệ Hiền phi cho tới nay không đem hoàng hậu để vào mắt, theo lý Hoàng hậu hẳn là muốn thừa cơ hội này giết chết Lệ Hiền phi mới đúng, nhưng mà nàng lại giải vây giúp Lệ Hiền phi, xem ra còn muốn giữ lại Lệ Hiền phi đi đối phó với mình! Chính mình được sủng ái, hoàng hậu cũng ngồi không yên.

Bố Nhĩ Thái nghe xong lời nói hợp tình hợp lý của hoàng hậu, lúc này hạ lệnh: "Đem Tình tài tử kéo xuống, ban cho lụa trắng."

Hồ Nhã Tình hai mắt trợn ngược, hôn mê bất tỉnh.

Bạn đang đọc A Hạnh của Thập Tam Xuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.